Tiểu Nha Đầu! Em Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 23



Xuống sân bay..

Kể đến đây thì...tôi ước tôi trở lại 6 năm trước...nghe lời con Thiên Di học võ từ thời cấp 2 -.-

Nghĩ sao vậy...ỷ sác to rồi muốn làm gì thì làm à >< ăn hiếp người quá đáng.

Căn nhà tôi mua ở gần biển..dạng nhà cấp 4 sáng sủa..trước khi đi tôi đã tham khảo xung quanh rồi mọi thứ.giờ để đó.. -.-

Bị lôi sác đến một căn lạ hoắc..

Mà không biết Nhật Thiên đã dùng gì để lôi kéo Thiên Di..giờ nó phe anh ta luôn rồi T_T

Tiền à? Không vật chất nó không thiếu

Gia đình thì...không thể..khó có thể lôi gia đình nó ra uy hiếp lắm...

Ơ thế là gì -.-

Trưa đấy tôi mệt mỏi sà xuống giường...tiện tay với lấy cái điện thoại.ngứa tay tôi mở Twitter lên..cũng khá lâu rồi tôi không lên..

Ôi zồi phải vài trăm tin nhắn của Việt Bách.

-''Tú Anh em đang làm gì??''

-''Anh về nước rồi...''

-''Em vẫn ở nhà đó chứ??''

-''Hôm nay anh qua sao không thấy em?''

-''Tú Anh..em trả lời đi??''

-''Tú Anh em trốn đâu rồi??''

-''Lâm Tú Anh.....''

-''.....''

-''.....''

-''.....''

Rất nhiều..rất nhiều tin nhắn khác nữa. Chẳng phải anh ấy có người yêu rồi sao.Sao lại nhắn tin như thế cho tôi.

-''Xin lỗi thời gian qua em có chút chuyện..cảm ơn anh đã lo lắng cho em''

Tôi trả lời rồi vào game...một lúc sau lại tò mò..lại vào...thấy đọc mà không trả lời...thầm nghĩ chắc vừa đọc..chưa kịp trả lời..

Thế là tôi gián mắt vào màn hình..nằm đợi anh rep -.- Ơ điên

À đúng rồi...cũng mấy năm rồi..giờ chắc gì anh nhớ tôi nữa..khéo khi có vợ có con rồi cũng nên.

Mải mê suy nghĩ...

Bỗng nệm sau lưng tôi nó lún xuống.hơi thở nóng hổi phả vào tai..cùng hương bạc hà dồn dập phả vào sống mũi...cái mùi đặc trưng muôn thuở.

- ''Anh làm gì vậy''

Tôi dãy dụa...chẳng phải nãy bảo là không chung phòng sao -.-

Nhật Thiên ôm chặt hơn..nhắm mắt ôn nhu nói.

- ''Yên nào..chỉ cần em cử động là tôi liền ăn em ''

Cảnh tượng trên trời hiện lên trong đầu tôi...khiếp vía tôi nằm im...muốn nín thở luôn.

Rồi Nhật Thiên nằm hẳn hoi lên...tay đặt lên bả vai tôi vòng xoay lại...thế là nguyên cái bản mặt tôi áp vào cái lồng ngực đàn ông kia ><

Cái tên này..sao không mặc áo ><

Mặt tôi thoáng chốc nóng bừng..đỏ như quả cà chua..

- ''Anh mặc áo vào đi''

- ''thân thể ngọc ngà của tôi đều bị em nhìn thấy rồi..tôi không ngại thôi.em ngại gì?''

Vẫn nhắm mắt -.-

Ơ..tự nhiên tim tôi nó đập như chưa bao giờ được đập -.-

Không gian tĩnh lặng bao chùm cả căn phòng..

- ----------

Đến nơi cái Thiên Di phi thẳng tới khu mua sắm -.-

Lựa toàn cái hai dây...ơ đm -.-

- ''Chị thật khéo trọn..đây là mẫu mới nhất trong năm''

- ''Ồ thế...lấy cho tôi hai bộ nhé..lát nữa tôi quay lại''

- ''Vâng''

Khoảng chừng hơn 1h đồng hồ..Thiên Di trở ra xe với một đống túi...

Có cần phải nhiều thế không -.-

- ----------

- ''Nhật Thiên...chậm một chút...''

Thở dốc.

- ''Em biết tội gì chưa??''

Dọng Nhật Thiên khàn...động tác bắt đầu nhanh..

- ''Em...em...không được....không được..Nhật Thiên''

Tú Anh đổ mồ hôi hột..

- ''Đừng kêu tên tôi một cách vô vị như vậy''

Cặp chân mày Nhật Thiên cau lại..như một cỗ máy ra vào trong Tú Anh..tay Nhật Thiên đánh liên tiếp khiến bờ mông Tú Anh đỏ ửng....

- ''Em..xin...lỗi...em...không được....dừng lại..dừng lại''

- ''Nói..em phạm lỗi gì?''

Nhật Thiên quát..

- ''Em...em...''

Xỉu -.-....Tú Anh lịm đi

- ''Axx..thật mất hứng..''

Nhật Thiên khó chịu đưa đẩy nốt rồi rời khỏi giường

Tớ: mạ lạy..người ta ngất rồi cũng không tha -.-

- --------

Chiều tàn...bờ biển tĩnh lặng...tiếng sóng nhẹ nhàng vỗ vào bờ...

Bữa tối được chuẩn bị ở căn chòi lá gần bờ biển...

Đang mua hè thì cần gì mặc kín..tôi chỉ mặc chiếc đầm ngủ trắng mỏng manh khoác bên ngoài là áo lưới.(lưới lỗ bé) tôi cũng kín đáo cài cúc cho nên cũng gọi là kín..

Tắm rửa xong suôi tôi với Thiên Di đi ra chòi...lúc trong nhà không thấy tên Nhật Thiên kia đâu...ơ thì cũng mặc kệ.ra thì ra không ra thì thôi tôi cũng chả quan trọng.càng dễ nuốt cơm...thề là cậu ta ngồi gần mà như kiểu muốn ăn tươi nuốt sống tôi luôn vậy -.-

Hí ha hí hửng ra chòi thì cậu ta đang chễm chệ ngồi ở đó rồi -.-

- ---------

Bữa tối song xuôi chúng tôi đi dạo quanh bờ biển...không biết từ bao giờ trong đám xuất hiện thêm một người đàn ông cao to lực lưỡng ^^

Tôi tròn mắt...nhìn kĩ thì hình như người nước ngoài..tôi còn chưa kịp mở miệng thì bị tên Nhật Thiên lôi đi.

Trong trạng thái mắt chữ A mồm chữ O tôi vẫn không quên với tay ra hiệu Thiên Di đi thôi..ơ thế mà nó vẫn đứng đần ra đấy..

Một nam một nữ...tôi hiểu được gì đó thế là im.thôi với tay.

Ngẩn ngơ suy nghĩ thì bị đẩy một cái tôi ngã nhào xuống..tên Nhật Thiên ngồi lên người tôi..hai đầu gối đè lấy hai bàn tay tôi.rồi bắt đầu động tác sé đồ quen thuộc -.-...tôi há hốc mồm..đùa à.

- ''Nhật Thiên...anh làm gì vậy?''

- ''....''

- ''Anh điên à..đang ở ngoài biển.''

- ''Biển thì sao..ai dám nhìn''

Ơ cái tên điên này..

- ''Không được...ahhhh''

Nguyên hàm răng in lên chiếc cổ thân yêu của tôi:)) má tên này điên nặng.

- ''Có mặt tôi mà em dám nhìn người đàn ông khác..xem tôi sử em thế naò''

Ơ trời ** -.-

Nói khoa học hơn thì cậu ta ghen..chủ là tò mò thôi mà..

- ''Không phải..tại em tò mò..ai bảo hẳn xuất hiện đột ngo....''

Nửa chữ cuối cùng bị cậu ta nuốt tọt vào bụng...ngấu nghiến rồi cắn vào cái bờ môi thân yêu của tôi T_T

- ''Lí do loanh quanh''

Vâng thế đấy...làm cái chuyện tế nhị ấy ngoài trời -.-

Bị sử tơi bời hoa lá...đến nỗi chân tôi không đứng được...thế là cậu ta phải bế vào ^^