Tỉnh Mộng Gặp Được Chàng

Chương 20: Bất ngờ của riêng cô



Sau hôm đấy, hảo cảm của anh dành cho cô đã không còn ở mức giấu kín chỉ mình anh biết nữa, đối với anh, không biết tự lúc nào. Cô như ngọn đèn trong cuộc đời anh, ngày ngày ngắm nhìn cô lén lút. Không chỉ vậy, anh còn để ý từ những chi tiết nhỏ nhất, từng thứ mà cô thích, những điều mà cô hay làm.

Còn bản thân cô cũng không hề rảnh rỗi, cô ngày ngày tìm cách khiến anh phải thích mình. Đi cổ vũ anh thi thể thao, nấu ăn cho anh. Tuy cô nấu không ngon, nhưng những món ăn đều được cô trang trí hết sức bắt mắt. Cô còn tìm thêm những thông tin của anh từ những người bạn thân.

Hai người cứ tình qua ý lại như thế, được khoảng ba tuần sau, dưới sự cổ vũ của những người bạn. Anh quyết định sẽ tỏ tình với cô để có thể cùng cô hẹn hò một cách quang mih chính đại, và cũng để cô có thể thấy được tâm ý của anh.

Sáng hôm đấy, được sự nhờ vả của anh. Maria và Maxliu rủ cô đi mua sắm, còn anh sẽ cùng những người bạn chuẩn bị trang trí cho buổi tỏ tình. Không gian mà anh chọn để diễn ra buổi tiệc là một khoảng sân ngoài trời. Với chiếc bếp lò được đốt đầy than hồng, đúng từ xa cũng có thể cảm nhận được hơi ấm mà nó tạo ra. Chiếc bếp lò ấy được đặt cạnh những chiếc bàn xếp đầy đồ tươi sống chỉ để chờ được nướng, thêm vào đó là những chiếc lều được dựng lên như một buổi cắm trại. Xung quanh đấy được thắp thêm những dây đèn sáng trưng góp phần làm khôgn gian trở nên ấm cúng hơn.

Hì hục cả một buổi trời cuối cùng cũng hoàn thành. Giờ chỉ chờ Maxliu cùng Maria đưa cô đến để nhập tiệc.

Về phía cô, cả một buổi trời cô bị hai người bạn đưa đi hết tất cả các shop quần áo trong thành phố ấy. Cô có chút thắc mắc mà hỏi

“ Sao nay hai cậu nhiều tiền thế, chúng mình vẫn còn là sinh viên mà. Đừng nên tiêu xài nhiều như thế”

“ Không sao đâu, mình mới kiếm được công việc thu nhập rất cao, hôm nay mình bao các cậu cứ lấy thoải mái” – Maxliu vừa cười vừa nói

Cô nghe vậy cũng thấy hơi ngại, vì cả ba đứa đều không khá giả, thế nên cô cũng cố nở nj cười đồng ý để chiều lòng bạn mình.

Trong lúc mua sắm, cô cứ thấy hai đứa bạn của mình thủ thỉ với nhau, nhưng tuyệt nhiên lại không thấy nói gì đến cô. Thấy vậy cô cũng cứ mặc kệ, rồi đi ngắm nghía những bộ quần áo đầy sức hút này.

“ Mộ Dung Viêm bảo mấy giờ thì đưa An Lạc đến” – Maxliu hỏi Maria

“ Nãy anh ta bảo khi nào xong anh ta sẽ gọi, lúc đó đến cũng không muộn”

“ Ò, vậy cũng được”

Đang hăng say bàn chuyện, bông một tiếng chuông điện thoại vang lên, biết chắc là anh gọi để đưa cô đến. Hai người cũng nhanh chóng mua sắm, sau đó đưa cô đến điểm hẹn với anh. Cô đang đi ngắm quần áo thì lại bị hai đứa bạn kêu đi luôn vì là có việc bận.

Thấy hành động của hai người này khá mờ ám, nhưng cô quyết định im lặng để xem tình hình. Khoảng thời gian ngồi trên xe khiến cô buồn ngủ, cộng thêm việc cả ngày chưa chợp mắt được tí nào, cô liền ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Đến khi được Maxliu gọi tỉnh dậy, hiện ra trước mắt cô lúc này là hình ảnh một khu cắm trại với khói lửa ấm cúng, kèm theo mùi thơm của đồ nướng. Cô đi xuống xe, hình ảnh anh đứng đó chờ cô đập vào mắt. Một thân ảnh cao lớn, đang nở nụ cười tươi như nhìn thấy ánh mặt trời của đời mình. Giây phút này anh hệt như một đứa trẻ ngóng trong mẹ đi chợ về, nụ cười tươi cùng đôi mắt sáng khiến cô có chút cảm động.

Anh từ từ tiến sát đến gấn cô, đưa đôi bàn tay to lớn của mình ra “ Đi thôi, hôm nay anh muốn tạo bất ngờ cho em bằng buổi tiệc nhỏ này đấy. Em thấy sao”

“ Waooo” – Cô không khỏi cảm thán

“ Nó thật sự rất tuyệt” – mắt cô cười tít. Điều ấy càng khiến cô trở nên dễ thương hơn trong mắt anh