Tình Yêu Thắng Thời Gian [Vợ Chồng Cũ]

Chương 13: Hôn tôi!!!



Phó Nghị Đình nghe theo ý của Sở An Nhiên mà cởi áo sơ mi ra. Đồ của anh toàn là hàng hiệu, lúc này lại nổi thú tính muốn đùa với lửa mà đưa miệng lên trêu chọc.

- Lau nhẹ thôi áo bẩn đấy, tôi mua từ nước ngoài giá 500 USD lận( hơn 11 triệu VND). Cẩn thận tôi lại bắt đền em đấy...

Đang lau bụi bẩn gần vết thương nhưng nghe Phó Nghị Đình nói không lọt lỗ tai chỉ muốn nghiến răng nghiến lợi mà lau chùi thật mạnh. Lời nói đâu có ăn khớp với hành động đâu chứ, khuôn mặt tức như muốn nổi điên còn tay thì vẫn nhẹ nhàng chăm sóc.

- ... A. Em lau kiểu gì mà đau quá vậy, đang mổ xẻ thịt tôi hay sao? Chắc đau đến nỗi lát nữa không ngủ được mất.

[ Đúng, tôi là đang trông mong anh thức trắng đêm tới sáng đấy, đã cất công chăm sóc mà bây giờ lại lẩm bẩm như cụ già. Thật là hết chịu đựng nổi mà...]

Sở An Nhiên đã quá tức giận rồi chỉ là khi nghĩ đến ân tình suốt mấy lần anh giúp đỡ và cứu cái mạng quèn này thì quyết định vẫn nhẫn nhịn. Chỉ là chọc tức thôi mà, nhịn sẽ hết...

Lau xong bên ngoài, vết thương vẫn đỏ ửng lên, máu không chảy đầm đìa ra, chỉ hơi rỉ một chút. Cô cởi áo khoác đưa anh mặc vào, một hù gió thổi qua khiến cô lạnh điếng cả người.

- Anh lấy áo tôi mặc rồi thì tối tôi lấy gì đắp đây. Lạnh chết đi được...

- Không cần đắp, tối em cũng phải chảy mồ hôi mà. Nóng không chịu được chứ ở đó mà kêu lạnh.

Đây là tín hiệu báo từ vũ trụ mà cô nghe thấy đây sao? Phó Nghị Đình cứ lẳng lẳng lơ lơ nói này nói nọ khiến cô không thể hiểu được, rốt cuộc trong đầu đang toan tính làm chuyện xằng bậy gì sao.

Từ lâu Sở An Nhiên đã biết Phó Nghị Đình rất yêu mình và không muốn làm mình tổn thương, nhất định đêm nay một khi cô đã nói không muốn thì anh sẽ không làm.

Hai bàn tay không thể kiểm soát mà dần run lên, cô sợ lại có thai một lần nữa, đến lúc ấy cuộc đời rồi sẽ đi vào ngõ cụt.

- Sở An Nhiên.

Nghe tiếng gọi, cô giật mình quay người lại, nhìn anh có chút sợ hãi. Phó Nghị Đình nhấc người tiến gần đến cô lại càng đề phòng mà tiến ra xa.

- Có chuyện gì à?

Anh nhìn cô với ánh mắt có ý cười, đột nhiên chuyển hướng nhìn xuống cơ thể của cô, Sở An Nhiên run run dựng đứng cả tóc gáy.

- Em có muốn báo đáp tôi không? Dù sao tôi cũng cứu em hai mạng, giúp đỡ em có được công việc mà. Chẳng lẽ em chưa từng nghĩ tới chuyện đó sao...

- Tôi... tôi rất cảm kích ơn cứu mạng của anh, nhưng mà tôi nghĩ trong trường hợp này không thích hợp để báo đáp cho lắm.

Biết tối nay anh sẽ làm gì, nhìn vào ánh mắt thâm tình ấy cũng hiểu rõ, cái điều cười gian tà này đã chứng minh suy nghĩ của cô là đúng.

- Tôi mới là người quyết định chứ nhỉ? Vì tôi là người cứu em mà.

- Nhưng tôi không muốn, báo đáp lúc nào mà chả được.

Cái mà Phó Nghị Đình muốn không phải là chuyện lên giường rồi khiến cô có thai, anh muốn anh và tôi có thể thân mật để trái tim cô động lòng với mình.

Còn chuyện ấy không có cũng chẳng sao? Người Phó Nghị Đình đang quen biết hiện tại là Sở An Nhiên chứ không phải là vợ cũ. Nếu cô lấy lại được kí ức có khi rời anh một đêm thôi đã không chịu được rồi.

Khuôn mặt và đường nét này khiến anh say đắm lưu luyến nhìn mãi không thể rời được. Chỉ ra lệnh một câu khiến cô sững sờ...

- Hôm nay tôi cho em báo đáp nhưng việc này lại rất dễ, chỉ cần em chủ động là được.

- Việc gì?

- Hôn tôi...

Sở An Nhiên trợn tròn mắt, nhưng suy đi nghĩ lại thì việc này còn dễ hơn là lên giường với anh nữa. Những có thật sự chỉ là như thế thôi không.

- Thật sao? Chỉ hôn anh...

- Hôn môi tôi ngay bây giờ.

Ánh mắt anh chờ đợi nhìn Sở An Nhiên, cô run rẩy mà tiến gần tới. Đến lúc khoảng cách chỉ còn vài cm cô mới khựng lại...

Phó Nghị Đình vẫn mở mắt nhìn cô nhưng điều này lại khiến cô thật khó có thể hành động được. Không còn cách nào khác Sở An Nhiên dùng đôi bàn tay che mắt anh lại sau đó hôn lên môi của Phó Nghị Đình.

Chỉ chạm vào trong tích tắc sau đó liền rời khỏi, hương vị này làm sao có thể làm thúc đẩy cao trào trong người anh. Phó Nghị Đình đã dụ cô vào tròng rồi, ít nhiều gì cũng phải được một nửa mong muốn chứ. Đằng này...

Phó Nghị Đình kéo cô lại, hôn nhẹ lên môi càng lúc càng sâu, cho dù có chống đối cỡ nào cũng không thể cựa quậy nhiều được. Anh kẹp cô rất chắc, cứ như vậy mà thích làm gì thì làm, cô đã bị động thì anh chủ động thôi.

👍⬅⬅⬅