Thông tin truyện

Trò Chơi Kịch Bản Sát Nhân Của Quốc Vương

Trò Chơi Kịch Bản Sát Nhân Của Quốc Vương

Tác giả:

Nguồn: Wattpad.com/user/NgJena7
Trạng thái: Đang ra
Hãy là người đầu tiên đánh giá!
Tên Hán Việt: Quốc vương đích kịch bổn sát du hí (国王的剧本杀游戏) - Mộc Xích Tố (木尺素)
Thể loại: Tình cảm, Trinh thám, Cường cường, Vô hạn lưu, Chủ thụ, Tương ái tương sát, HE
Edit: cơm trắng chan cà phê (jena)
Nhân vật chính: Thời Tung (Minh Nguyệt) ┃ Nhân vật phụ: Hạ Chân (Dư Khâm) ┃

Giới thiệu

Thời Tung tiến vào một trò chơi kì lạ, một trò chơi tên Kịch bản sát nhân của Quốc vương.

Trò chơi yêu cầu cốt truyện, yêu cầu nhân vật, và dĩ nhiên là cần hoàn thành nhiệm vụ để vượt qua, hoặc là, sống sót.

[ Nhân vật của bạn trong phó bản là 【 Góa phụ đen 】, ba người chồng trước của bạn đều chết oan chết uổng, bây giờ bạn chuẩn bị kết hôn với người chồng thứ tư ]

Thời Tung: "..."

[ Sau khi vào phó bản xin hãy duy trì vị trí, không được để ai nhìn thấy ]

[ Người có thân phận tối cao trong trò chơi là 【 Quốc vương 】]

[ Xin lưu ý, không được nhìn thẳng mặt 【 Quốc vương 】]

[ Khi thân phận được chỉ định mới có tư cách tham gia 【 tiệc tối 】với nhà vua ]

Bắt đầu tháng ngày Thời Tung hố hung thủ, hố đồng đội, hố NPC.

Anh vừa bị vô số người mắng nhiếc, vừa được vô vàn người kính yêu vây quanh khi bước vào thần điện.

Trong ngôi đền uy nghiêm, quốc vương đeo mặt nạ bằng đồng ngồi trên ngai vàng, bên cạnh có 12 vị trí để trống của các kị sĩ.

Nghe nói quốc vương lựa chọn kị sĩ của mình thông qua trò chơi.

Mỗi kị sĩ đều sẽ nhận được sức mạnh phi phàm.

Vì vậy người chơi đã tranh đấu với nhau đến vỡ đầu chảy máu.

Thời Tung băng qua hàng ghế của kị sĩ, chưa một lần dừng lại.

Anh bước đến trước mặt quốc vương, vươn tay ra, đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào chiếc mặt nạ bằng đồng.

Muôn người cúi đầu, nhắm mắt.

Họ ngưng thần nín thở, không dám nhìn trộm gương mặt của quốc vương.

Thời Tung lại nhẹ nhàng hỏi ——

"Vì sao lại không cho người khác nhìn mặt ngài?"

"Vua của tôi, ngài đang sợ hãi điều gì?"

...

Vở kịch nhỏ số 1

Nhiều năm về trước, người ấy nhàn nhạt cười giữa tiếng còi hụ inh ỏi của xe cảnh sát và tiếng ca thán của những người xung quanh, buông mình xuống từ lầu cao.

Giống như một ảo thuật gia đang mở màn vở diễn của mình.

Ai cũng đau xót vì người ấy đã ra đi.

Nhưng không một ai hay biết rằng tất cả chỉ là sự khởi đầu ở một thời không khác.

Vở kịch nhỏ số 2

Trong một khắc, tất cả ánh sáng đều vụt tắt.

Người ấy từ tốn bước đi trong hư không, tất cả chỉ như một cái chớp mắt ngắn ngủi, nhưng cũng như là vô số kiếp luân hồi đã trôi qua.

Giữa ánh kiếm sáng lòa máu đỏ, anh nhìn người ấy rồi mỉm cười, hai mắt khép lại.

"Ngủ ngon, ánh trăng của tôi."

...

Lưu ý khi đọc

1. 1V1, HE

2. Chưa đọc những tác phẩm trước của tôi hay chưa đọc Trò chơi kịch bản sát nhân cũng không ảnh hưởng đến việc đọc tác phẩm này

3. Nhân vật chính không vi phạm pháp luật trong thế giới hiện thực

4. Tình tiết dựa theo quá trình trinh thám và trí nhớ của nhân vật chính, không có bàn tay vàng

5. Thế giới quan của nhân vật chính khác với người bình thường, không chấp nhận được xin hãy nhất nút click back, mong mọi người không công kích nhân vật hoặc tác giả, xin cảm ơn

...

Cảm hứng đến từ "Hai bài thơ tiếng Anh" của Jorge Luis Borges ——

"Biết lấy gì để có thể giữ được em?

Tôi dâng em những con phố gầy, những hoàng hôn tuyệt vọng, mặt trăng của những ngoại ô khấp khểnh.

Tôi dâng em sự cay đắng của một người đàn ông đã nhìn rất lâu vào vầng trăng cô đơn.

...

Tôi dâng em sự trung thành của một người đàn ông chưa bao giờ trung thành.

Tôi dâng em kí ức về một bông hồng vàng nhìn thấy lúc hoàng hôn, nhiều năm trước khi em ra đời.

...

Tôi có thể trao em nỗi cô đơn của tôi, bóng tối của tôi, khao khát của trái tim tôi; tôi đang cố mua chuộc em bằng bất định, bằng hiểm nguy, bằng bại trận."

Nhân vật chính: Thời Tung (Minh Nguyệt) ┃ Nhân vật phụ: Hạ Chân (Dư Khâm) ┃

Tóm tắt bằng một câu: Ngủ ngon, ánh trăng của tôi.

Dàn ý: Tiến lên trong nghịch cảnh, không ngại khó khăn trở ngại trong phó bản

Các chương mới nhất

Bình luận truyện