Trói Buộc Nàng Công Chúa Nhỏ

Chương 160



Các anh vệ sĩ (trừ Kevin và Jacob) đi tới phòng của anh Lâm để báo cáo tình hình rằng ngài Albert đã tới căn nhà chứa vũ khí đó và có gọi điện thoại cho 1 người đó là mr Lucas.

- Vậy ngài ấy không phải là Lucas mà là người có liên quan sao ạ các anh?

- Về điều này chúng tôi chưa thể nào xác minh được vì có nghe lời đại ca không theo dõi các cuộc gọi xuất phát từ căn nhà đó thưa cô chủ.

Anh Lâm lại có ý đồ khác, rằng ngài Albert đó đã biết được hành tung của anh và tất cả vệ sĩ có liên quan, nhưng vẫn tỏ vẻ như không biết gì.

- Em và chúng mày nghĩ 1 người từng trải như ngài Albert chịu để yên cho chúng ta theo dõi ư? Quá ngây thơ rồi.

Anh Lâm mặc áo choàng ngủ rồi đi cùng vệ sĩ tới phòng của Kevin thì thấy anh vệ sĩ này cùng với Jacob đang ghi gì đó vào giấy.

- Kevin, Jacob!

- Đại ca! Đại ca xem đi.

Kevin đưa tờ giấy còn Jacob thì đeo tai nghe trùm đầu vào cho anh Lâm để anh nghe lại đoạn hội thoại lúc nãy giữa ngài Albert và người giấu mặt:

[Daisy? Who’s this?] (Daisy? Là ai?)

[A little girl, Jonathan’s wife.] (là 1 cô gái nhỏ, vợ của Jonathan.]

[Jonathan? Are you crazy? Touch that boy is to touch the minister of defense. Don't you know that kid is loved by him?] (Jonathan? Ngài điên sao? Động tới thằng nhóc đó là động vào bộ trưởng bộ quốc phòng Hoa Kỳ. Ngài không biết thằng nhóc đó đang được ngài ấy cưng chiều hay sao?)

Anh Lâm nghe được vài câu liền trừng mắt nhìn Kevin và Jacob, anh đã nói là không được truy vết những cuộc gọi ở căn nhà đó cơ mà.

- Đại ca. Mình muốn bắt cọp thì phải vào hang cọp chứ ạ. Hơn nữa đây lại là…

- Là gì? Chúng mày từ lúc nào đã bất tuân lệnh của tao?

- Lâm, là em.

Thục Linh đi theo sau mọi người từ ban đầu rồi và chính ý tưởng truy vết các cuộc gọi tới căn nhà đó là do cô đề xuất chứ không phải vệ sĩ tự làm.

- Em có biết em đang động vào ai không Linh?

- Em biết. Và em đã nghĩ ngờ ngài Albert ngay từ đầu. Anh cũng nghĩ giống em nhưng lại giả vờ như không biết bởi anh không muốn em gặp nguy hiểm có đúng không?

Cô nói trúng tim đen của anh Lâm luôn rồi, cô còn trách móc anh tại sao lại chặn số của Jasmine trong máy cô nữa.

- Có định vị được số điện thoại ở đầu dây bên kia không ạ?

- Chờ tôi 1 phút nữa cô chủ à.

Đó là Jacob, tuy dưới trướng Kevin nhưng tài nghệ của anh ta ngang hàng, và sau vài thao tác thì bản đồ của nước Mỹ hiện ra trước mắt chàng IT này và…

- Bingo. Mọi người đoán xem nó ở đâu?

- Mày nói toẹt con mẹ ra đi Jacob.

- The White House.

Thục Linh không có bất ngờ lắm, căn nhà chứa vũ khí là của Thomas, bố anh ta là cố vấn của bộ trưởng bộ Tư Pháp Hoa Kỳ, vậy phải có người nào đó trong chính phủ Mỹ giúp sức cho anh ta. Nhưng ở Nhà Trắng ư? Vào đó là không tưởng.

- Cô chủ. Ngài Albert và kẻ giấu mặt đang có ý đồ với cô chủ.

- Ngày mai em sẽ quay lại nhà của ngài Albert.

- Không được.

- Lâm!

- Cố vấn của ngài bộ trưởng bộ Tư Pháp không phải là người mà em có thể động vào.

- Em không cần biết, em chỉ biết 1 điều rằng người có tội sẽ bị xử phạt và em phải quay trở lại căn nhà đó bằng mọi giá.

Thục Linh nói xong quay gót rời bước khỏi phòng Kevin, anh Lâm xuống quýt tít mù gọi điện cho cơ trưởng cơ phó rằng không ai để cho cô đi ra khỏi cái Nevada này nếu chưa được sự đồng ý của anh.

[Yes sir, mr president!] (Tuân lệnh ngài, chủ tịch.]

- Chúng mày nghe chưa. Chưa có sự đồng ý của tao tuyệt đối cấm thằng nào giúp được em ấy.

Cô chỉ là 1 cô gái nhỏ thôi, cô không hiểu hậu quả sẽ như thế nào nếu không tìm đủ bằng chứng chứng minh bố con ngài Albert có liên quan tới việc buôn bán và tàng trữ vũ khí nhập lậu đâu. Thật đau đầu khi dính vào vụ này mà.

30’ sau, sau khi nghe lại thật kỹ đoạn hội thoại kia thì 10h30’ tối theo giờ Nevada, anh Lâm đi tìm bố mẹ và nói với họ rằng ngay trong đêm nay phải xuất phát về Hà Nội gấp, nếu không Thục Linh sẽ gặp nguy hiểm.

- Con bảo sao cơ Lâm? Nguy hiểm?

- Dạ. Bọn con đang theo 1 vụ buôn bán tàng trữ vũ khí của Thomas con trai ngài cố vấn thì thấy ngài ta cũng liên quan tới công việc phạm pháp này. Nhanh đi bố mẹ ơi trước khi em ấy hết thuốc.

- Con đã ra tay với con bé?

- Mẹ biết không, em ấy đã tuyên bố rằng ngay ngày mai sẽ quay lại căn biệt thự của ngài Albert. Còn kẻ giấu mặt kia lại là quan chức trong Nhà Trắng đấy, hậu quả sẽ rất khôn lường nếu em ấy không tìm ra bằng chứng kết tội ngài Albert và Thomas trong việc tàng trữ vũ khí trái phép.

Anh Lâm nói xong quay lại phòng ngủ của mình rồi bế cô đi, Bryan và William giúp anh xách Vali của cô ra ngoài luôn. Trên đường đi Bryan có nói rằng nếu chúng ta không vào hang cọp sao bắt được cọp, hơn nữa trong cuộc hội thoại giữa ngài Albert và người giấu mặt kia có ý đồ xấu với cô vậy tại sao…

- Câm mồm! Mày nghĩ tao sẽ để em ấy vào cái nơi nguy hiểm đó sao hả?

- Đại ca. Anh đã quên Joey rồi sao? Vệ sĩ trong căn biệt thự đó? Tới lượt William.

- Anh ta nghỉ việc rồi.

Anh đưa cô lên máy bay rồi cài dây an toàn, hôn lên môi tạm biệt cô rồi nhanh chóng xuống phía dưới. Khi chiếc boing của tập đoàn đã khuất xa anh Lâm có dặn rằng nếu có ai hỏi tại sao phải đi gấp như vậy thì nói rằng cô lên cơn sốt cao cũng như đi học tiếp ở trường.

- Dạ vâng đại ca.

Kevin đang cố gắng hack vào camera của căn biệt thự nghìn tỷ đồng của ngài cố vấn. Mồ hôi trên trán anh vệ sĩ kiêm IT này chứng tỏ việc hack lần này khá khoai sọ.

- Kevin. Là tường lửa Phượng Hoàng, mã độc rồi.

- Không, 1 chút khéo léo thôi, Phượng Hoàng không là gì cả.

- Kevin, uống chút nước…

- XÉO! ĐỪNG LÀM PHIỀN TAO!

Chuyện hack vào tường lửa Phượng Hoàng không phải là dễ, nếu không cẩn thận virus sẽ chuyển về chính máy của Kevin và Jacob đang thực hiện nên phải thật bình tĩnh, bình tĩnh và bình tĩnh…

Và kiên trì thì cái gì cũng có, sau 1 tiếng đồng hồ tính từ lúc Thục Linh được anh Lâm bế lên máy bay thì Kevin cũng hack xong, toàn bộ những nơi có gắn camera của căn biệt thự đều hiện lên trên màn hình của Kevin.

- Xong. Nước đâu?

- Uống hết mịa nó rồi.

- Damn.

- Arnold, việc của mày đấy. Tao đi gọi đại ca.

William tới phòng của anh Lâm gọi anh quay lại phòng Kevin, nói rằng Kevin đã hack được vào camera của nhà ngài cố vấn rồi.

- Tốt lắm. Đi thôi.

Chuyển toàn bộ dữ liệu lên màn chiếu, và vâng, rõ mồn một luôn khuôn viên, phòng khách, trước cửa phòng làm việc của ngài Albert trên tầng nữa luôn.

- Đại ca xem, cánh cửa kia đang mở.

- Là phòng con bé Jasmine.

Jasmine 16 tuổi rồi đi ngủ vẫn còn cầm gấu bông, cô bé khát nước nên đi xuống nhà bếp lấy nước uống. Nhưng uống xong rồi cô bé lại gục ở bàn rồi khóc lóc ỉ ôi. Thôi để cho cô bé khóc đi, chúng ta chuyển tới phần camera ở khuôn viên nơi vệ sĩ đang canh chừng.

- Đại ca. Phía lùm cây rậm rạp kia em nghĩ có tầng hầm bí mật.

- Mọi suy đoán lúc này điều không gì chắc chắn. Mày nghĩ ngài ta sẽ cất vũ…

Nói tới đây anh thấy con Roll Royce của ngài cố vấn về tới, và ngài ta đang loay hoay hý hoáy gì đó ở cốp xe. Anh thấy có vệ sĩ ra bê thứ gì đó dài dài rồi cả 1 hộp vuông nữa.

- Có thể là súng trường.

- Còn trong chiếc hộp kia có thể là súng ngắn hoặc dung dịch thuốc độc nào đó.

- Kevin, Jacob. Đợt này chúng mày vất vả rồi, có cần gì thì cứ nói với tao.

- Dạ đại ca biết bọn em rồi còn gì, chỉ cần 2 bộ máy tính khủng thôi với đồ ăn vặt thả phanh. Còn tiền em không lấy đâu hì.

Đơn giản thôi mà, nhưng trước khi nhận được bộ PC khủng từ anh Lâm thì Kevin sẽ có 1 nhiệm vụ quan trọng nữa đấy, nguy hiểm hơn gấp bội so với việc hack tường lửa Phượng Hoàng, đó là gặp tổng chưởng lý Hoa Kỳ.

Kevin nghe xong tí sặc, gì cơ? Gặp tổng chưởng lý Hoa Kỳ, người đứng đầu bộ Tư Pháp Hoa Kỳ sao?

- Đại ca à ông ta là sếp của ông cố vấn đấy.

- Tao không nói mày gặp trực tiếp, mày chỉ cần gọi video call rồi gửi cho ông ta hết tất cả những bằng chứng về việc buôn bán tàng trữ vũ khí của lão Albert. Jacob, mày phụ thằng Kevin trong việc này.

- Vâng thưa đại ca.

- Vậy thì dễ thở hơn nhiều hehe.

Trên chiếc boing của tập đoàn Casino đang hướng về phía Việt Nam, Thục Linh cũng tỉnh lại sau khi bị anh Lâm lừa uống thuốc ngủ. Cô rơi nước mắt, tại sao anh lại có thể lừa cô như vậy, nhìn xung quanh cô thấy tất cả bố mẹ của mình, họ đang ngủ cũng rất là say. Trên máy bay thì không thể nào gọi điện thoại được rồi.

“TRỌNG LÂM. EM GHÉT ANH, EM GHÉT ANH!”

Cô ghét câu nói mà anh luôn luôn nói rằng cô phải nghe lời anh, nhưng nói đi cũng phải nói lại anh đã bao giờ cho cô giúp anh chưa? Cô đi vào khoang lái nơi cơ trưởng cơ phó vẫn đang tập trung làm việc, cô hỏi rằng khi nào về tới Việt Nam hãy cho cô mượn điện thoại của 1 trong 2 người, cô muốn gọi cho Trọng Lâm để thông báo cho anh việc cô và bố mẹ về Việt Nam an toàn.

- Yes of course madam.

Trọng Lâm một mình trong phòng ngủ và suy nghĩ xem cái việc mà anh và vệ sĩ đã và đang làm có đáng không. Ngài Albert cố vấn của tổng trưởng lý lại là kẻ buôn bán vũ khí nhập lậu? Người trong Nhà Trắng lại đứng đằng sau giúp đỡ hậu thuẫn cho ngài Albert. Dẫu biết rằng ai phạm tội thì phải xử phạt, nhưng không phải cứ đưa họ vào tù là xong.

“Tiếng chuông ip của anh Lâm”

- Alo?

[Mr president, it’s me, Joey.] (Ngài chủ tịch, là tôi, Joey đây.)

- Hell Joey. What’s up? (Xin chào anh Joey. Có chuyện gì thế?)

Joey thở không ra hơi, anh ta vừa gọi điện cho anh Lâm vừa thở hổn hển như vừa tham gia 1 buổi thi đấu Maraton vậy.

[Mr president, I'm dead anyway, I'll let you know this information. Mr. Albert and the vice-president...] (Ngài chủ tịch, tối có thể sẽ chết bất cứ lúc nào, tôi sẽ cho ngài biết thông tin này. Ngài ALbert và phó tổng thống…)

Joey nói cho anh Lâm nghe về cuộc giao dịch làm ăn để kiếm bộn tiền giữa cố vấn của bộ trưởng bộ Tư Pháp Hoa Kỳ và phó tổng thống. Anh Lâm có hỏi về người tên Lucas Nguyễn thì quả thực Joey không biết gì về cái tên này cả. Joey cúp máy rồi xóa số của anh Lâm trong máy mình rồi tháo chạy tiếp để mong toàn mạng. Anh Lâm chưa thể tin về những gì anh vừa nghe, phải xác minh cái đã.

[Alo em nghe đại ca.]

- Có việc cho mày làm rồi đây.

[Em sẵn sàng chờ lệnh.]

- Truy cập Interpol điều tra về phó tổng thống Mỹ cho tao. Làm ngay đừng hỏi nhiều.

[Dạ vâng đại ca.]

Interpol là tổ chức Cảnh sát hình sự Quốc Tế, chỉ cần cá nhân nào phạm tội Quốc Tế thì sẽ hiện lên đây, và không có gì ngạc nhiên khi phó tổng thống Mỹ có tên trong danh sách này:

- Đại ca. Phó tổng thống từng chơi mai thuý cách đây 7 năm.

- Còn gì nữa?

- Chỉ vậy thôi ạ.

Jacob lại đi theo hướng khác mà không có truy cập Interpol, anh chàng IT da ngăm bánh mật này đang kiểm tra chéo thông tin giữa ngài Albert và phó tổng thống cũng như là với Thomas.

- Đại ca và chúng mày xem mục này đi. Mục được bôi đen.

Anh Lâm cùng toàn bộ vệ sĩ ra xem, mục được bôi đen kia là tên của 1 công ty có trụ sở tại Philadelphia,

- Cái này là sao?

- Em có kiểm tra chéo về điểm chung giữa 3 người bọn họ thì ra cái này.

- ATN International Group? Tên lạ vậy?

- Lạ là phải thôi vì công ty này theo như những gì mà em kiểm tra được thì nó không có giấy phép kinh doanh, mới được mở ra từ 6 tháng trước.

- Gắn thiết bị vệ tinh vào rồi gọi cho bộ trưởng bộ Quốc Phòng cho tao!

- Dạ vâng thưa đại ca.

12 hours later…

Chiếc boing của tập đoàn Casino sau khi bay liên tiếp 12 tiếng, mọi người ai cũng thấm mệt rồi nên cơ trưởng cùng cơ phó cho máy bay hạ cánh ở sân bay quốc tế Jeju ở đảo Jeju để mọi người nghỉ ngơi trước khi đi về Hà Nội. Thời tiết ở Hàn Quốc hôm nay là 5 độ C, khá ấm so với mặt bằng chung. Ngài Smith nói:

- Anh Công tìm khách sạn cho mọi người ở đi, chúng ta sẽ ở đây nửa ngày để đi chơi và ăn uống.

- Dạ về điều này tôi không có thể nào từ chối được. Mọi người ơi ở Hàn Quốc vẫn đang trong ngày Tết cổ truyền. Mọi người sẽ có thể ăn uống và vui chơi ở đây.

Hai bà mẹ thì phấn khích dữ lắm nhưng cô thì thể xác ở đây nhưng tâm hồn lại hướng về anh, về phi vụ quan trọng bên Las Vegas. Điện thoại cô để trong túi xách đeo bên người liền lấy ra gọi cho anh Lâm, nhưng đầu dây bên kia chỉ là những hồi tút chán ngắt.

Không tút thì còn gì nữa bởi anh Lâm đang ở cạnh bộ trưởng bộ Quốc Phòng ở Lầu Năm Góc, vào đêm qua theo giờ Mỹ anh đã gọi cho ngài bộ trưởng thì được biết rằng ngài ấy cũng đang theo vụ của ngài cố vấn Albert. Hỏi ra thì mới biết chính Joey là người báo cáo nhưng lại giấu tên. Ngài bộ trưởng cũng khéo léo đi khi cho mở 1 buổi tiệc thân mật mời bố con ngài Albert tới và 1 vài quan chức cấp cao tới nữa và có giới thiệu anh cho tất cả. Rằng anh là 1 người có thể nói là hoàn hảo.

- Perfect? No sir. I'm just a young man with big ambitions.(Hoàn hảo ư? Không thưa ngài. Cháu chỉ là 1 thanh niên với tham vọng lớn lao thôi.)

- Haha. Cheers!

Bryan đứng cạnh và khuyên anh không được uống rượu, ngài bộ trưởng lại cười giòn hơn khi anh Lâm có vệ sĩ quan tâm anh còn hơn cả bố mẹ.

- You know, I'm also going to be a husband and a father later on. Drinking a little less is still better. I also smoke less cigarettes. (Ngài biết đấy, sau này cháu cũng làm chồng làm cha. Uống ít đi 1 chút vẫn hơn ạ. Cháu cũng hút ít thuốc hơn trước rồi.)

- That's one real man. Let's raise a glass to the truth of this young man! (Thật là 1 chàng trai thực thụ đấy. Nào mọi người, hãy nâng ly vì sự thực thụ của chàng trai trẻ này nào!)

- CHEERS!

Thomas bên ngoài tươi cười nói chuyện nhưng bên trong vẫn còn nghĩ tới chuyện để thua anh Lâm trong chính căn nhà của mình. Anh ta xin đi vệ sinh rửa mặt 1 chút, sau khi ngó nghiêng 1 hồi không có ai trong nhà vệ sinh hắn ta mới nệm mạnh tay xuống lavabo và rít lên, rằng hắn hận anh Lâm, vì anh Lâm mà hắn không còn được mọi người quan tâm nữa.

- Just a Casino president. Damn it! (Chỉ là 1 tay chủ tịch của sòng bài thôi mà. Chết tiệt!)

Những điều đó đã được Bryan nghe được qua tai nghe thu nhỏ được giấu trong tai, hận đại ca của anh ta như vậy sao? Haha hay lắm.

- Mọi chuyện giống y đại ca đã nói.

- Phải. Chúng ta chỉ còn ngồi chờ đợi nữa thôi.

- Aizz chẳng mấy khi lại ngồi chờ đợi trong thoải mái thế này. Mày đi order cho tao 1 khay bánh ngọt đi, nhiều vào.

Kevin phân công công việc cho Jacob đó là theo dõi camera ở nhà ngài cố vấn, còn Kevin thì đi điều tra về vụ tai nạn của bà Huxley từ 6 tháng trước.

- Khỏi đi! Tao đã về rồi đây.

- James? Mày qua đây hồi nào vậy?

- Đại ca gọi tao để tìm hiểu về chuyện này. Đây là toàn bộ về vụ tai nạn, xem đi!

Sau 30’ ngâm cứu hồ sơ với 100% điều bằng tiếng Anh thì họ có thể khẳng định được rằng vụ tai nạn của bà Huxley bị 1 ai đó dựng lên. Bà ấy cũng là người làm trong bộ Quốc Phòng và cụ thể đó là cục điều tra liên bang FBI.

- FBI?

- Ừ. Và chính bà ấy là người phát hiện ra đầu tiên chuyện bố con lão Albert và phó tổng thống buôn bán vũ khí trái phép và đã bị thủ tiêu bịt đầu mối.

Jacob nhận lệnh từ Kevin theo dõi tình hình ở nhà ngài cố vấn thấy Thomas về liền báo ngay cho Kevin với William và James. Hắn ta bực dọc đi tới phòng Fitness lấy súng rồi ra ngoài bắn liên tiếp vào các chậu hoa rồi làm trọng thương 3 vệ sĩ. Các vệ sĩ còn lại lao vào ngăn cản quyết liệt lắm. Bà Flora cùng con gái cũng chạy ra can ngăn nữa mà.

- Thomas. What’s wrong with you? (Thomas. Có chuyện gì xảy ra với con vậy?)

- Thomas, calm down. (Anh Thomas, bình tĩnh lại đi.)

Nghe thấy giọng của Jasmine Thomas kìm lại được, buông súng xuống đất rồi đi tới bên Jasmine gục đầu vào vai cô bé. Thực ra Thomas từ đầu có ý với Jasmine, thích cô em gái này rồi nhưng cô bé không có để ý tới hắn. Jasmine chỉ coi Thomas là anh trai không hơn không kém và cả ngày đều chạy theo sau Austin rồi bắt anh vệ sĩ đó đưa mình đi chơi thôi.

- So sorry Jasmine. (Xin lỗi, thật lòng xin lỗi em Jasmine à.)

Vệ sĩ của anh Lâm được 1 phen ngạc nhiên tột độ, vệ sĩ khuyên can không được, mẹ nuôi khuyên cũng không được nhưng cô em gái khuyên nhủ chỉ có 2 từ thôi thì lại buông súng rồi ôm em gái. Chuyện gì xảy ra vậy?

- Lẽ nào thằng ôn kia thích em gái mình à?

- Theo thằng Arnold nói thì không phải em gái ruột. Họ nếu thích thì vẫn có thể lấy nhau được.

- Không chừng vì chuyện này mà tên Austin kia bị đuổi chứ không phải là vì chuyện Austin biết được chuyện buôn bán vũ khí?

- Vì chuyện tình cảm sao? Tao nghĩ có cả tiền trong đó đấy. Việc buôn bán vũ khí đem lại lợi nhuận rất cao.