Trúc Mã Của Tôi Siêu Dính Người

Chương 7: Xem phim điện ảnh sao (H│vừa xem AV vừa bị…)



Mộ Ngôn ôm Dư Dương đặt lên sô pha ở phòng khách, cũng không mặc lại quần, lấy tấm chăn quấn lấy cậu. Cả người Dư Dương nhũn ra bởi vì trận vận động kịch liệt vừa rồi, vừa nằm xuống sô pha đã buồn ngủ, đúng là mỗi lần làm xong Dư Dương đều rất muốn ngủ.

“Dương Dương, đừng ngủ, ăn cơm trước đã.” Anh vuốt mái tóc dính đầy mồ hôi của Dư Dương.

“Anh nói hay lắm á, vì aim à em không thể ăn cơm chớ hả?” Dư Dương mắt thì nhắm miệng thì oán giận anh, “Đồ ăn đều nguôi hết rồi còn gì.”

“Là tôi không tốt” Mộ Ngôn hôn lên tóc mai của cậu, “Tôi sẽ hâm nóng lại ngay, Dương Dương chờ chút nhé~”

“Tốt.” Dư Dương nói: “Em muốn ăn thịt kho tàu.” Nhưng chờ Mộ Ngôn hâm nóng đồ ăn Dư Dương đã ngủ được một giấc rồi. Sau đó, Mộ Ngôn tuỳ tiện ăn một chút, rồi làm một chút đồ ăn nhẹ phòng ngừa Dư Dương nửa đêm đói tỉnh. Kế đến, anh đến phòng tắm tắm rửa một chút rồi ôm cả người và chăn về phòng ngủ.

Quả nhiên, Dư Dương nửa đêm bị đói tỉnh, cậu bị Mộ Ngôn ôm vào trong lòng, vùi đầu trong lồng ngực của anh. Dư Dương chỉ cảm thấy đói chết đi được, đem tay Mộ Ngôn rời khỏi eo, nhẹ nhàng bước xuống giường, chuẩn bị đi tìm có cái gì để lấp bụng hay không.

Đọc truyện tại https://littletail1823.wordpress.com/ là ủng hộ công sức của người biên tập đấy ạ~

Cậu đi vào phòng bếp hết nhìn trái lại ngó phải, nhưng không tìm được gì cả. “Không phải chứ, hôm nay tên này lại có thể ăn nhiều như vậy? Không để lại cho mình chút gì sao…” Dư Dương tức giận xoa bụng đi về phía phòng khách, chỉ thấy trên bàn để một ít đồ ăn nhẹ.

Dư Dương lập tức cầm lên ăn, cả miệng phồng lên rồi tự lẩm bẩm: “Được rồi, xem ra tên này cũng còn có lương tâm, biết làm cho mình mấy món này!” Dư Dương lại bắt đầu lẩm bẩm một hồi: “Ngày đi học thì gọi mình dâỵ sớm, bây giờ ngay cả cơm chiều cũng không để mình ăn cho đàng hoàng, làm hại mình đã nửav đem còn phải bò đi tìm đồ ăn, ở trường học thì để lại một đống hỗn độn, khiến mình đi đường còn bị máy cô gái ngăn lại hỏi thăm đủ điều, mình cũng không phải là nguyệt lão! Hừ, thật sự rất vô dụng mà… Phải đuổi anh đi ngay lập tức…”

“Muốn đuổi tôi đi sao?” Phía sau đột nhiên truyền tới giọng nói của Mộ Ngôn, dọa Dư Dương nhảy dựng, khiến cậu bị sặc trong nháy mắt.

“Khụ khụ…Khụ khụ… Anh ở phía sau làm cái gì… Khụ” Mộ Ngôn bước tới ôm lấy Dư Dương, vỗ nhẹ vào lưng cậu rồi rót cho cậu một ly nước uống.” Nằm mơ thấy có người mắng mình, vừa tỉnh lại thì thấy đúng là vậy luôn.”

“Ai mắng anh chứ, những gì em nói đều là sự thật, anh nói xem chỗ nào em nói sai kia chứ?” Dư Dương uống hai ba ngụm nước rồi hét lên, “Có phải hay không em đã đánh thức anh?” Mộ Ngôn không nói cho Dư Dương biết ngay khi cậu rời giường thì anh đã tỉnh dậy.

“Tôi cảm thấy Dương Dương nói tôi vô dụng là sai rồi…” Mộ Ngôn xoa xoa chút vụn đồ ăn còn dính lại trên miệng Dư Dương, phả hơi vào lỗ tai cậu và nói: “Tôi không phải còn có thể ‘ngủ’ Dương Dương sao~”

“Cút cút cút…Đi ngủ đi.” Dư Dương mặt lại đỏ bừng và đẩy anh ra, “Miệng chẳng nói được lời hay ý đẹp gì cả.” Dư Dương vừa mới ăn no nên không cảm thấy buồn ngủ nữa, “Anh đi ngủ đi, em sẽ ngủ sau.”

“Tôi cũng không buồn ngủ, tôi muốn ở cùng Dương Dương” Mộ Ngôn nói. Dư Dương biết không thể đuổi tên này đi nên đành tuỳ ý anh vậy, hai người ngồi trên sô pha ôm nhau, cũng không biết làm gì.



“Hay là…Anh muốn xem phim không?” Dư Dương quay đâug lại nói với Mộ Ngôn: “Chủ nhà cho em rất nhiều đĩa phim, nói là người thuê để lại, ném đi cũng thật đáng tiếc nên tặng cho em. Em chưa từng xem qua cái nào cả, ừmm…Anh có muốn xem hay không?”

“Được chứ.” Mộ Ngôn tranh thủ cơ hội hôn Dư Dương.

Dư Dương thoát khỏi Mộ Ngôn, lấy ra một mớ từ trong ngăn kéo, ném tất cả lên bàn. “Có rất nhiều đây này, anh muốn xem gì nào, anh từ từ mà chọn, em xem gì cũng được, em đi tắm sẽ quay lại sau.”

Mộ Ngôn lựa qua lựa lại, thật sự là đầy đủ thể loại. Mộ Ngôn cũng không biết bộ nào hay, đang định chọn đại một bộ thì chợt thấy một cái đĩa… Mộ Ngôn nhíu mày, rồi lại nhếch mép cười, cầm cái đĩa bỏ vào chiếc máy DVD.

“Anh chọn bộ nào vậy?” Dư Dương hỏi anh sau khi tắm xong. “Phim hành động”, Mộ Ngôn trả lời, lại ôm Dư Dương ngồi trên đùi mình, tắt đèn.

Đọc truyện tại https://littletail1823.wordpress.com/ là ủng hộ công sức của người biên tập đấy ạ~

“Phim hành động hay á, rất nhiều phim hành động đánh nhanh và vân vân siêu hấp dẫn.” Dư Dương nói, “Nếu có bắp rang thì tốt rồi, xem phim thì nên ăn bắp rang mới đúng.” Còn chưa nói xong, thì đã thấy trên màn hình xuất hiện một thân thể phụ thể trần trùi trụi, dang hai chân nằm ở trên giường, trước mặt người phụ nữ là một người đàn ông cũng trần trụi nốt…

Dư Dương nhất thời ngây người, không biết phản ứng như thế nào: “Này này này…Này là cái gì?!!” Dư Dương thiếu điều nhảy dựng lên.

Mộ Ngôn nahnh tay đè cậu lại, mỉm cười nói: “Phim hành động a.”

“Phim hành động cái qq á…” Dư Dương nói, này rõ ràng chính là…

“Phim hành động sắc tình không phải phim hành động sao?” Mộ Ngôn càng cười đắc ý hơn, “Đây cũng là chuyện tốt mà, chúng ta cùng nhau xem đi, Dương Dương.”

“Ai muốn xem chứ, tắt ngay cho em!” Dư Dương không ngờ trong mấy cái đĩa này lại có AV, muốn đứng dậy đi tắt, nhưng vì Mộ Ngôn ôm lại mà không thể động đậy. “Không xem là tiếc lắm luôn.” Mộ Ngôn nói, “Dương Dương đã trôm xem qua rồi đúng không, hửm?”

“Ừmm…A” Âm thanh hôm môi đầy ám muội phát ra từ màn hình. Dư Dương vô thức liếc nhìn, và thấy lưỡi của người đàn ông đang điên cuồng lướt qua lưỡi của người phụ nữ, tạo ra tiếng động. Dư Dương đỏ mặt, vì vậy cậu nhắm mắt lại, “Làm sao em có thể xem mấy loại phim này chứ!!!” Cậu cũng không biết sẽ cso đĩa phum như vậy trong mớ lộn xộn kia, nếu biết cậu đã sớm quăng đi rồi, làm sao để bị Mộ Ngôn nhìn thấy cơ chứ!!!

“Ừm…a…”

“Ngực to thật đấy…Thoải mái không?”

“Ừm…Thoải mái… mạnh chút nữa…nhào thêm đi…”

“Kêu lớn như vậy… Thực tao… mút chặt ngón tay của anh nào…”

Tiếng rên rit cùng với những lời nói tục tĩu lần lượt chạy vào lỗ tai Dư Dương. Mặt Dư Dương càng lúc càng đỏ, cậu lập tức cảm thấy bé ciu của mình sắp thức dậy rồi.

“Dương Dương cứng rồi!” Mộ Ngôn đột nhiên nắm lấy bé ciu Dư Dương.

“Ưm… ưm… Buông tay, anh còn mặt mũi nào mà nói em!” Dư Dương mở mắt ra, giữ tay Mộ Ngôn, rõ ràng cái hung khí to bự ở phía sau mông cậu càng cứng hơn có được không.

Mộ Ngôn đột nhiên xoay người Dư Dương lại, để cậu ngồi ngay ngắn trên người mình, nhào nặn bé ciu Dư Dương trong tay mình, dưới thân dường như cũng góp một phầm chống đỡ cậu.

“Ừm… Anh buông ra… Vừa mới mới… Làm qua… ưm”

“Nhưng mà Dương Dương đã cứng như vậy rồi, tôi phải giúp Dương Dương.” Mộ Ngôn một chút cũng không biết thẹn thùng gì nói ra, chính xác hôn lên môi của Dư Dương, đầu lưỡi chui vào trong miệng, cạy mở khoang miệng ra, liếm hôn thật mạnh.

“Ừm… Anh…buông…ưm” Thúi lắm, rõ ràng là chính mình muốn làm, Dư Dương trừng anh.

“A ――” Mộ Ngôn đột nhiên đưa một ngón tiến vào hậu huyệt của Dư Dương, bởi vì hai người mới vừa làm trong giờ cơm chiều, động nhỏ của Dư Dương vẫn còn rất mềm mại. Mộ Ngôn không ngừng trừu sáp và ép chặt vách tường bên trong cậu, bên trong ấp áp chặt chẽ quấn lấy dương v*t của anh.

Đọc truyện tại https://littletail1823.wordpress.com/ là ủng hộ công sức của người biên tập đấy ạ~

“Ừ… aaa…” Dư Dương hai tay nắm chặt vai của Mộ Ngôn, không ngừng thở dốc rên rỉ. Hơn nữa tiếng người phụ nữa rên rỉ còn truyền ra từ màn hình: “Ừ… A a… Thoải mái quá…”

“Dương Dương kêu còn dễ nghe hơn nhiều” Mộ Ngôn buông môi Dư Dương ra, lại đẩy nhanh tốc độ, cũng tăng thêm mức độ đâm chọt của ngón tay. Tiếng kêu của Dư Dương càng lớn hơn.

“Anh cmn… Câm! Miệng!” Dư Dương không nhịn nói ra lời thô tục: “Ừ…A a” cậu không kìm chế được thốt ra âm thanh rên rỉ.

“Ừm… a…a …”

“A a a… Lại mạnh một chút…”

“Ưm… hmm… Không được…”

“Nhanh… Nhanh nữa… Thoải mái lắm…”

Hai tràng âm thanh rên rỉ từ hai người đồng thời phát ra trong phòng khách, Dư Dương sắp phát điên rồi, cuối cùng không nhịn được nữa bắn ra trên tay Mộ Ngôn, nằm ở trên người anh suy nhuyễn thở dốc.

“Hừm, chỉ cần dung tay cũng đạt được cao trào, thực sự rất tao …” Người phụ nữ trong AV cũng thở gấp không ngừng, mặt Dư Dương càng đỏ hơn, cậu cảm thấy nam nhân giống như đang nói về cậu vậy.

Mộ Ngôn lại đặt cậu lên sô pha, kê một cái gối sau eo cậu. “Dương Dương không tao, Dương Dương rất đáng yêu”. Mộ Ngôn như có thể nhìn thấu suy nghĩ của cậu, cúi người hôn lên vành tai cậu. Dư Dương không nhịn đá Mộ Ngôn một cái, “Anh đừng nói nữa!”, đương nhiên cả người cậu đều đang mềm yếu đá một cái cũng chẳng có chút sức lực nào, làm sao có thể đau cho được.

Mộ Ngôn đẩy dương v*t vào động nhỏ của Dư Dương: “Dương Dương, tôi vào đây.” Anh từng chít tiến vào, thắt lưng Dư Dương cũng từ từ cong lên. “Dương Dương ngoan nào~” Mộ Ngôn vuốt ve nhẹ nhàng thắt lưng cậu, sau đó nhéo đùi cậu, thúc mạnh. Lúc đầu di chuyển tương đối chậm, một lúc sau, Mộ Ngôn liền bất mãn mà đẩy nhanh tốc độ trừu sáp.

“A a a… ừmm…” Ngực Dư Dương không ngừng phập phồng, vô thức quay đầu về phía màn hình TV, nam nữ trên màn hình cũng kịch liệt chuyển động, xấu hổ quay đầu về phía sau ghế sô pha, trong miệng vẫn không ngừng rên rỉ.

Cả phòng khách đều là tiếng  “bạch bạch bạch”.

“Anh chậm một chút, quá nhanh …”

“Không có khả năng, lúc muốn nhanh, lúc muốn chậm, phụ nữa thật là phiền mà…” người đàn ông trên màn hình nói và chậm lại.

“Tôi cũng sẽ chậm lại, có được không?” Mộ Ngôn nhìn Dư Dương, cũng thả chậm tốc độ, đưa tay từ trên đùi Dư Dương di chuyển xuống, nắm lấy cổ chân cậu, chậm rãi đâm vào rút ra.

“Anh… Anh…” Dư Dương chỉ muốn chết.

“Ừm… Quá chậm, nhanh một chút” Người phụ nữ bất mãn nói với người đàn ông. Người đàn ông tát vào mông người phụ nữ và nói: “Sao lắm chuyện vậy”, lại bắt đầu đẩy nhanh tốc độ va chạm.

Chỉ thấy Mộ Ngôn đột nhiên cũng đẩy nahnh tốc độ. “A a ――! Anh … Anh… ưmm… ừ…”, lúc này Dư Dương bị tốc độ va chạm khiến cho không thể chịu nổi, muốn di chuyển hai đùi thoát khỏi Mộ Ngôn, nhưng hai chân bị Mộ Ngôn nắm chắc trong tay, không thể động đậy.

“Thoải mái không, Dương Dương?” Mộ Ngôn vô lại hỏi, hoàn toàn bắt chước tốc độ đâm vào của người đàn ông trên màn ảnh, người ta chậm anh cũng chậm, người ta nhanh anh cũng nhanh, âm thanh người phía dưới rên rỉ càng lúc càng lớn.

Làm sao Dư Dương có thể chịu nổi, thay vì chịu hành hạ lúc nhanh lúc chậm như vầy, không bằng… Cậu nhìn Mộ Ngôn rồi bất ngờ quang tay qua cổ anh và kéo xuống. Mộ Ngôn nghĩ rằng Dư Dương lại định mắng mình, nhưng lại nghe cậu nói: “Anh… a a a… Không thể nahnh hơn người ta a…”

Mộ Ngôn đột nhiên dừng lại và nhìn thẳng vào Dư Dương.

Sau vài giây, anh đột nhiên bắt đầu đâm vào với tốc độ nhanh hơn bình thường đến mức gân xanh nổi lên trên trán.

“A a a…” Dư Dương lớn tiếng kêu lên.

“Chính là em câu dẫn tôi, Dương Dương” Mộ Ngôn nhanh chóng đâm vào, anh làm sao có thể chịu đựng được khi bị nói như thế, “Tốc độ như vầy có làm cưng hài lòng không, hửm?”

Dư Dương chỉ rên rỉ lớn tiếng hơn để đáp lại anh, còn không phải do anh ép mình sao, Dư Dương nghĩ như vậy.



Cả phòng khách đều tràn ngập âm thanh rên rit cùng tiếng thở dốc dồn dập.

Cuối cùng Dư Dương mê man không phân biệt được tiếng rên rỉ nào là của mình nào là của người phụ nữ kia, ánh mắt càng ngày càng mờ, thân thể không ngừng bị thúc vào, tiếng rên rỉ càng ngày càng lớn.

Rất dâm loạn – đây là suy nghĩ của Dư Dương.

Tác giả có điều muốn nói:

Sau này, mấy đĩa phim AV đương nhiên đều bị Dư Dương ném đi.