Vương Phi Tài Năng Của Cửu Vương Gia

Chương 4



Sau khi đưa cô đến Chiến vương phủ người lính canh cổng rời đi,cô đứng trước cánh cửa rồi cũng bước vào vừa bước được hai bước thì bị lính canh chặn lại , hắn hỏi

"Ngươi là ai? Không muốn chết thì lập tức rời khỏi đây"

Cô dừng lại lấy tấm lệnh bài đưa cho hắn, hắn nhìn thấy thì mời biết thân phận của cô

"Cô ta là công chúa Chu quốc, là Vương phi tương lai của Vương gia, là một công chúa cho dù thế nào thì cũng cũng không đến nỗi tồi tàn như vậy chứ"

"Công chúa, mời vào"

Cô và Tiểu Phù đi vào trong, tên binh lính đó đi theo sau, hắn đưa hai người tới chỗ của ma ma trong phủ, nói

"Đây là Vương phi tương lai, ma ma người đưa cô ấy đi tắm rửa nghỉ ngơi đi"

"Được"

Nói xong binh lính đó rời đi, ma ma đó liền lộ ra vẻ khó chịu

"Vương phi cái gì chứ? Cô ta xứng sao chỉ là một phế vật"

Ma ma nói

"( Khó chịu) Công chúa, mời đi theo ta"

"Được"

Một lúc sau người thân cận của Chiến vương là Tam Tử đi đến, thấy ma ma đứng bên ngoài cửa phòng tắm thì hỏi

"Ta nghe nói công chúa Chu quốc đã tới đâu rồi?"

"Tam công tử, đang ở bên trong ạ"

Đúng lúc đó, cô bước ra, ánh mắt kinh ngạc của hai người kia nhìn cô, ma ma ngây người

"Không ngờ cô ta đẹp như vậy"

Tam Tử đi lên, nói

"Cô là công chúa Chu quốc?"

"Phải là ta"

"Theo lệnh của Vương gia, ta đưa người đến ở Phù Âm điện"

"Ừ"

Ma ma cười nhẹ

"Đó không phải là rách nát trong phủ sao? Ha. Loại người như cô ta chỉ có thể sống ở đó thôi"

Cô đi theo Tam Tử tới điện Phù Âm, vừa bước vào đã có cảm giác âm u lạnh lẽo, điện này thì cũ kỹ, rách nát, nhìn không hề giống nơi cho người ở. Tam Tử đưa cô tới, rồi rời đi. Tiểu Phù thấy hắn đã đi, tức giận nói

"Tiểu thư, bọn họ thật quá đáng, nơi này mà cũng gọi là chỗ ở sao?"

"Ta thấy ở đây tốt chứ, yên tĩnh, thôi mau dọn dẹp đi"

"Vâng"

Sáng hôm sau, cô và Cửu vương vào cung, trên người mặc hỉ phục, tuy đi cùng nhau nhưng Cửu vương lại mang mặt nạ, cô không thấy được khuân mặt thật, cô cũng chùm khăn, cả hai người đều không thấy khuân mặt của đối phương. Bước vào điện, bên trong có Hoàng thượng, Thái hậu, Lương phi ( Mẫu thân của Cửu vương) ngoài ra còn có một cô nương xinh đẹp đứng bên cạnh thái hậu, các quan văn khác nữa bà Nhị vương . Hai người theo nghi lễ, làm hết tất cả các thủ tục.

___________

Một lúc sau, hoàn thành xong tất cả, Cửu vương đưa cô đến một căn phòng, nhưng sau đó rời đi luôn, thấy hắn đã đi cô mở khăn che mặt ra, thở phào nhẹ nhõm nói

"Ngột chết đi được"

Cả đêm hôm đó, Cửu vương không hề về phòng, cô cũng không quan tâm cứ an tâm đi ngủ.

____________

Sáng hôm sau, theo tập tục cô và Cửu vương phải đi yết kiến Thái hậu, Hoàng thượng và Lương phi, nhưng cô đợi một lúc không thấy Cửu vương đến lên đi một mình, cô đi tới đó, nhìn những người xa lạ trước mặt, vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh, nói

"Tiêu Nguyệt tham kiến Thái hậu, Hoàng thượng, Mẫu phi"

Thái hậu nhìn cô, vẻ mặt khó chịu, nói

"Đứng dậy đi"

"Vâng"

Lương phi hỏi

"Thiên Nhi đâu? Sao không đi cùng ngươi?"

"Dạ,Vương gia có việc đột xuất nên ra ngoài rồi ạ"

Thái hâu khó chịu lộ rõ ra bên ngoài, nói

"Hừ,Ngươi là Tiêu Nguyệt công chúa Chu quốc"

"Dạ, là ta"

"Nhìn cũng bình thường,còn không xinh đẹp bằng cháu ta,cháu ta mới thích hợp làm Cửu vương phi"

Cô liếc mắt nhìn cô gái bên cạnh Thái hậu, vẻ mặt thản nhiên,Thái hậu lại nói

"Thôi được rồi,mau về đi, ta không muốn thấy mặt ngươi"

"Dạ"

Cô chịu một sự sỉ nhục ở cung điện đó,nhưng cô vẫn không cảm thấy gì vì những lời nói tương tự thậm chí còn quá đáng hơn cô đã nghe cô đã nghe rất nhiều năm rồi.

________________

Cô trở về vương phủ rồi lại làm công việc điều chế thuốc của mình,cô điều chế trong 7 ngày liền cuối cùng cũng thành công,cô mang lọ thuốc cất kỹ rồi đi ra bàn ngồi, cô nhìn Tiểu Phù và Tiểu hắc trước mặt mình rồi nghĩ ra một ý, cô nhìn Tiểu Phù, nói

"Muội đi lấy cho ta hai bộ y phục nam"

"( Không hiểu) Dạ"

Sau khi cô bé lấy ra, cô bảo cô bé mặc vào, bản thân cũng mặc vào, Tiểu Phù thắc mắc liền hỏi

"Tiểu thư, chúng ta mặc như vậy làm gì?"

"Xuất phủ"

Cô dẫn cô bé đi ra sau phủ rồi lẻn ra ngoài, sau khi ra khỏi phủ, cô đưa Tiểu Phù đi dạo khắp nơi, hai người đi mãi mãi lại tới một nơi kỳ lạ, cô tò mò mà bước vào trong, đứng một nơi quan sát, nơi đây chuyên đấu giá các đồ vật quý hiếm, khi đấu giá được ba món đồ, món đồ sau đó lại là một lọ thuốc, cô kinh ngạc, nói

"Thuốc cũng có thể đấu giá được sao? Hay rồi, đúng lúc ta cũng đang thiếu tiến"

Cô dẫn Tiểu Phù rời khỏi chỗ đang đứng đi xuống dưới, cô ngó nghiêng khắp nơi cho đến khi có một người nhìn cách ăn mặc của hắn thì đoán hắn là người ở đây, cô chặn hắn lại, hỏi

"Chủ của các người là ai? Bây giờ đang ở đâu?"

"Ngươi là ai? Thương lão không phải ai cũng gặp được"

"Ta có chuyện muốn tìm ông ấy, kêu ông ta ra đây rùm ta được không?"

Đúng lúc đó, Thương lão đi tới

"Ai tìm lão phu?"

"Là ta?"

"Tiểu huynh đệ tìm ta có chuyện gì?"

Cô lấy trong người ra một lọ thuốc đưa cho Thương lão, ông ấy liền mở ra, ngửi thấy mùi hương liền nhận ra đây là một lọ thuốc giải rất hiếm có, bây giờ muốn luyện được loại thuốc này không phải dễ, Thương lão liền vui vẻ, tiến lại gần cô, hỏi

"Tiểu huynh đệ, ngươi lấy thứ này ở đâu?"

"Ta luyện ra"

"Ngươi luyện?"

"Nhìn tên tiểu tử này chỉ có mười mấy tuổi, có thể luyện ra được loại thuốc hiếm có này sao? Nhưng trông vẻ mặt của hắn có lẽ là nói thật, nếu là hắn luyện thành thì tốt quá rồi, nhất định phải giữ chân hắn"

Cô nói

"Thương lão, chả là dạo này ta thiếu chút tiền nên muốn nhờ ông đấu giá rùm ta, có được không vậy?"

"Được, đương nhiên được, ta nhất định không làm công tử thất vọng"

"Được,ta tin ông"

"Công tử, mời người lên phòng số 3 đợi, ta nhất định sẽ khiến người hài lòng"

Cô đi lên phòng số 3 đó, không ngờ chỗ này lại quan sát được tất cả hội trường, cô ngồi xuống, mỉm cười. Đúng lúc đó, lọ thuốc cô được mang lên, cả hội trường trở nên xôn xao, giá không ngừng tăng lên, lên đến hơn ba vạn hoàng kim, cô cũng bất ngờ, nói

"Nó chỉ là loại thuốc giải bình thường của mình thôi mà, không ngờ lại đáng giá cả vạn lượng hoàng kim"

Sau đó, Thương lão đi lên còn mang theo rất nhiều ngân phiếu, ông ta kính trọng hỏi

"Công tử, xin hổ danh tính của công tử là gì?"

"Ta họ Tiêu tên Dạ"

"Tiêu công tử,đây là lệnh bào ở đây khi nào ngài cần gì đấu giá thì hãy đến đây,tại hạ nhất định sẽ..."

"Được rồi,đa tạ.."

Cô cầm lấy lệnh bài rồi đưa Tiểu Phù đi dạo mua rất nhiều đồ ,đi một lát cũng thấy mệt nên họ đi vào một quán trọ nghỉ ngơi,vừa ngồi xuống thì Tiểu Phù bỗng nói

"Tiểu thư,người ngồi đây đợi muội chút nha"

"Muội đi đâu?"

"Muội ra kia mua ít thảo dược cho Tiểu Hắc"

"À, muội không nói ta cũng quên,thôi để ta đi cùng muội"

"Không cần đâu,em tự đi được,người cứ ngồi nghỉ đi"

"Vậy được rồi đi nhanh nha"

"Dạ"

Vậy là Tiểu Phù đưa Tiểu Hắc đi mua thảo dược,còn cô thì ngồi ở bàn trong quán trọ đợi cô bé quay lại.