Vương Phi Tài Năng Của Cửu Vương Gia

Chương 6



Về đến phủ, cô lại tiếp tục công việc hàng ngày của mình,cô ngồi suy nghĩ để tìm cách giải độc của Tiểu Hắc, cô ngồi suy nghĩ đến gần trưa thì Tiểu Phù hốt hoảng chạy vào

"Tiểu..tiểu thư,nguy rồi"

"Chuyện gì?"

"Trong cung cho người đến tìm người"

"Ừ"

"Tiểu thư người không lo sao?"

"Có gì mà phải lo,ta đã đoán được lâu rồi"

"Chắc chắn là do cái cô Quận chúa đó"

" Được rồi chúng ta đi xem thử"

"Vâng"

Cô bước ra ngoài, thấy một công công đứng ở đó, ông ấy lễ phép hành lễ với cô

"Tham kiến vương phi"

"Công công,không biết người đến tìm ta có chuyện gì?"

"Vương phi, nô tài đến đây truyền lệnh của hậu,thái hậu mời vương phi vào cung một chuyến"

"Được rồi, nếu là lệnh của thái hậu thì ta đương nhiên nghe theo.Công công mời dẫn đường"

"Mời vương phi theo nô tài"

"Được"

Tiểu Phù thấy vậy, lo lắng nói

"Tiểu thư,người...."

"Tiểu Phù,em ở phòng đợi ta"

"Nhưng..."

"Yên tâm đi,không sao đâu"

"Vâng"

Nói xong,cô đi theo công công vào cung,khi đi đến điện của thái hậu,không ngoài dự đoán của cô Phù Dao quận chúa cũng đang ở đó, thấy vậy cô cũng không suy nghĩ gì lập tức vào trong, cô nhìn lên chỗ Phù Dao quận chúa, cô ta nhìn cô rồi nở nụ cười đắc ý, thấy thế cô cũng không để tâm lắm cô chuyển sang Thái hậu, lễ phép hành lễ

"Tiêu Nguyệt tham kiến thái hậu"

"( Phẫn nộ) Hừ,ngươi biết tội chưa?"

"Dạ, con không biết"

"Ngươi.."

"Xin thái hậu nói rõ ạ"

"Ngươi nhìn đi, ngươi dám đánh Phù Dao thành cái bộ dạng này, ngươi còn nói ngươi không biết"

"( Bình tĩnh) À ra là chuyện này"

"(phẫn nộ) Ngươi nghĩ ngươi là cái thá gì mà dám đánh nó hả,ngươi đừng tưởng gả cho Thiên Nhi rồi thì muốn làm gì thì làm"

"Thái hậu, khi người xét tội ai đó thì cũng nên tìm hiểu rõ dàng chuyện này trước chứ ạ"

"Ồ,ngươi đang dạy ta phải làm sao hả?"

"Con không dám"

"Không cần nói nhiều,đánh quận chúa là tội nặng không thể tha thứ,người đâu lấy roi ra đây đánh cô ta 50 roi cho ta"

"Vâng"

Hai tên vị công công bên cạnh lập tức đi tới, cô thấy vậy tức giận

"Người..."

Đúng lúc đó một giọng nói vang lên

"Ta xem ai dám"

Hai công công nhìn thấy thì lập tức lùi về sau, cô thấy vậy quay lại, là một nam nhân lạ mặt và Tam Tử , Thái hậu hỏi

"Thiên Nhi,sao con lại đến đây?"

"Thái hậu,con nghe nói Vương phi của con bị người ta vu oan nên con đến đây để giải oan cho Vương phi"

"Hả?"

( Bất ngờ) Hắn là Cửu vương?"

Thái hâu tức giận chỉ ngón tay vào cô, nói

"Vu oan sao? Con nhìn đi,nó đánh Phù Dao ra nông nỗi này,còn oan uổng sao?"

"( Dịu dàng, yếu ớt) Thiên ca ca"

Cô thấy vậy, ngơ ngác

"Trời diễn kịch giỏi thật đấy, lúc đánh Tiểu Phù thù hung hăng bây giờ lại...."

Cửu vương lại nói

"Đánh là đúng, thái hậu người nên hỏi rõ xem cô ta đã làm gì?"

Thái hậu chuyển ánh mắt sang Phù Dao, hỏi

"Phù Dao, chuyện này là thế nào?"

"Con....con"

Cửu vương liếc nhìn Tam Tử, Tam Tử liền nói

" Cô ta ra ngoài ngang nhiên cướp đồ của một nha hoàn,mà cô ta chính là người của Vương phi,còn ra tay đánh nha hoàn đó trọng thương"

"Có chuyện này sao?"

"Thái hậu,con....con"

"Im ngay, dám gạt ta, con thân là Quận chúa mà làm ta những chuyện.....thật mất mặt, mau đi xin lỗi đi"

"Con.."

"( Quát lớn) Mau"

Cô ta cúi người xuống, nói

"Xin lỗi"

"Hazz, Được rồi,tất cả về đi"

"( Đồng thanh) Vâng"

Sau đó,ba người cùng nhau trở về,đi cả một đoạn đường không ai nói một câu nào khiến cho không khí rất ngại ngùng,khi đi đến cổng cung cô mới cất tiếng

"Sao ngài lại giúp ta?"

"Có người đến cầu xin ta"

"Ai?"

"Nha hoàn của nàng"

"Tiểu Phù,cái con bé này"

Cô mỉm cười, thấy vậy Cửu vương lại nói

"Lần sau đừng có để chuyện này xảy ra nữa"

"Hả, à ừ,được rồi,à quên cảm ơn ngài"

"Không cần"

Đi tới xe ngựa của Cửu vương, Cửu vương liền hỏi

"Nàng bây giờ muốn đi đâu không?"

"Không, ta về phủ"

"Vậy lên đi"

"Hả,ừ"

"Cái tên này sao kỳ lạ vậy"

Cô đi lên xe rồi về cùng Cửu vương, về đến phủ thì cô bé đã đứng đợi sẵn ở đó đi đi đi lại xung quanh,ánh mắt hiện đầy sự lo lắng, cô vừa xuống khỏi xe ngựa thì cô bé lập tức lao đến hỏi

"Tiểu thư, người không sao chứ? Họ có làm gì người không?"

"Ta không sao"

Cô bé thấy Cửu vương ở sau, vội vàng cúi người, nói

"À vương gia,cảm ơn ngài đã cứu tiểu thư"

"Chủ tử ngươi đã cảm ơn ta rồi"

"Vâng"

Cô mỉm cười, nói

"Thôi về phòng"

"Vâng"

Cô quay sang nhìn Cửu vương, mỉm cười nói

"Vương gia vậy bọn ta xin phép đi trước"

"Được"

Sau khi về đến phòng,cô lại bắt tay điều chế độc dược và thuốc giải độc, cô điều chế được một lúc thì cũng tới giờ cơm trưa, đúng lúc này cô bé Tiểu Phù mang từ bên ngoài vào rất nhiều món ăn,đến khi món ăn được mang lên đầy đủ thì Tiểu Phù định ngồi xuống dùng bữa (vì bình thường cô đều kêu cô bé ngồi ăn chung) thì Cửu vương đi đến, nói

"Vương phi,không đợi bản vương ăn chung sao?"

"( Bất ngờ) Hả?"

Tiểu Phù thấy vậy liền vội vàng nói

"Tiểu thư,vậy em xin phép ra ngoài ạ"

"Ừ"

Sau khi cô bé ra ngoài, cô hỏi

"Vương gia ngài đến đây để...?"

"Đương nhiên là dùng cơm"

"Vương gia, ngài thân phận cao quý không nên dùng bữa ở nơi như thế này,hay là...."

"Không sao,ta không để ý mấy thứ đó"

"Ngài không để ý nhưng ta thì có"

"Vương gia,ngài..."

"Mau ăn đi,không thức ăn nguội hết bây giờ"

Trong lúc dùng bữa cả hai người không nói lấy một câu,bầu không khí lúc đó vô cùng ngại ngùng,một lát sau, sau khi dùng bữa xong thì cửu vương rời đi cô mới thở phào nhẹ nhõm, ngồi đó một lúc thì cô lại tiếp tục công việc đang rang rở, lần này cô làm đến nữa đêm, thấy trời không còn sớm nên cô đi nghỉ ngơi,cô nằm được một lát khi đang dần chìm vào giấc ngủ thì bị tiếng động bên ngoài đánh thức, một bóng đen vụt vào phòng của cô, bóng đen đó lao về phía nơi cô điều chế độc,thấy vậy cô cầm cây nến rồi dần dần bước đến đó, khi đến nơi,thì cô thấy Cửu vương đang nằm ở đó thở hổn hển, sắc mặt rất kém,thế là cô để hắn về giường rồi thắp nến lên,cô cởi bỏ ý phục rồi bắt đầu bắt mạch cho hắn,cô đã bắt mạch ra,hắn đã trúng phải một loại cực mạnh của Tây Vực nhưng nhờ vào khả năng am hiểu về độc của cô thì một lát đã giải quyết được loại độc đó,tưởng mọi chuyện đến đây là kết thức, ai ngờ được Cửu vương lại có thêm biểu hiện khác, liên tục nói

"Lạnh...lạnh quá"

"Lạnh sao?ta thấy bình thường mà, không lẽ....Quả nhiên"

Cô chạm vào Cửu vương, cả người hắn đều lạnh toát, cô nhìn vẻ mặt đau đớn của hắn , nói

"Thôi vậy vì hôm nay ngươi giúp ta nên lần này ta sẽ giúp ngươi vậy "

Cô lấy mấy cây trâm đâm vào mấy chỗ trên người Cửu vương rồi cho cửu vương uống một viên thuốc,sau khi uống xong sắc mặt của cửu vương quả nhiên tốt hơn hẳn hồi nãy, cô thở dài, nói

"Ta chỉ có thể giúp ngài đến đây thôi, còn muốn loại bỏ hoàn toàn thì phải có thời gian"

Nói xong cô nằm bên giường vừa chăm sóc hắn vừa tìm hiểu về loại hàn độc này, cô ngồi liền mấy canh giờ rồi ngủ thiết đi lúc nào không hay.

_________________

Gần sáng thì Cửu vương tỉnh lại,hắn nhìn thấy cô ngồi bên cạnh giường thì mỉm cười một cái rồi đi xuống ôm cô lên giường,đắp chăn cẩn thận rồi rời đi.Hắn đi đến chỗ thần y Bạch Thuật thân cận của mình kiểm tra lại, vị thần y kia vừa bắt mạch cho cửu vương xong thì vô cùng ngạc nhiên, liền hỏi

"Ai trị cho ngài vậy?"

"Sao?"

"Không những độc hôm qua ngài chúng đã được loại bỏ hoàn toàn,mà còn có thể giảm bớt đau đớn khi hàn độc phát tác.Ngài nói cho ta biết,ai trị cho ngài vậy?"

"Chuyện này nói sau"

Cửu vương nghĩ đến cô, mỉm cười

"Vương phi, nàng thật nhiều bí mật"

Bach Thuật thấy cô cười, kinh ngạc

"Hoàng Thiên cười sao? Sắp có thiên tai sao?".