Vương Phi Vạn Tuế

Chương 51: Động lòng rồi???



Sau đó vài ngày tin tức thương nhân vào địa phận Đông quốc được công khai khắp cả nước, họ cũng tuân thủ pháp luật Đông quốc, nhiều mà hàng mới lạ xâm nhập vào thị trường nội địa liền thu hút lượng lớn khách đến mua cùng nhiều thương nhân trong nước muốn hợp tác

Thương nhân vào thành ngay dịp cuối năm liền được nhiều người đón nhận, chẳng mấy chốc liền thu được lợi lớn, còn mua cả trang viên ở Đông quốc để tiện bề sắp xếp

Chỉ trong hai tháng ngắn ngủi đã có chi nhánh khắp đất nước của họ, theo sau đó cũng có nhiều thương nhân đồng ý điều kiện của Đông quốc đến đây, nền kinh tế trong phút chốc liền tăng lên đáng kể, quốc khố cũng dồi dào hơn

Còn có Liễu Thanh đã khỏi bệnh rồi, dù sao cũng là Đại hoàn phi, tương lai còn có thể là thái tử phi! không thể để người khác quá nghi ngờ

Trong hai tháng này vị vương gia nào đó vẫn cật lực lấy lòng vương phi của mình nhưng đều không nhận được phản hồi nào ngoài ánh mắt lạnh lẽo vô hồn của nàng... ánh mắt ấy cứ như chất độc thấm vào tim làm hắn đau đớn vạn phần

Hạ nhân chỉ thấy hai vị chủ tử nhà mình ngày ngày show ân ái, càng lúc cẩu lương càng nhiều nhưng họ dù mỗi ngày đều ăn vẫn không ngán mà còn một lòng hâm mộ chân tình của vương gia dành cho vương phi, chỉ là Tiểu Lan dù biết rõ sự tình... dù muốn giúp người chân thành nhưng chưa kịp mở miệng giúp liền bị nàng nhắc nhở đơn giản một câu

' muội muốn giúp Tần Sở ta liền không quan tâm muội nữa!'

Đi theo nàng hơn mười năm không thể nói bỏ mặc liền bỏ mặc... nhưng dù là lúc trước yêu đuối đáng thương hay hiện tại lúc lạnh lùng cường thể khi mềm mỏng thân thiện nàng vẫn là tính cách không đổi_nói là làm!

Cho nên dù lòng tiểu Lan thực muốn giúp nhưng miệng không thể nói dù chỉ một từ!

.../ viện Trúc Lâm/...

" họ hoạt động rất bình thường, chỉ là phòng ngủ được bảo vệ nghiêm ngặt không cách nào thâm nhập"

A Nhất báo cáo

" tất cả?"

" chỉ vài người, những tên còn lại chỉ là phòng trộm cướp"

" ừm"

" vương gia, phía Bắc quốc vẫn không có động tĩnh"

A Tam báo cáo

" tiếp tục thám thính"

" vâng"

.../ Từ Tâm/...

" tỷ tỷ, Quách tiểu thư nói không ưng ý bộ trang sức tỷ thiết kế liền kéo hạ nhân đến đây làm loạn, nhất quyết nói tỷ bội tín"

Liễu Phong báo lại với nàng, bình thường những kẻ gây rối hắn có thể xử trí nhưng Quách Y Y* lại mang binh sĩ tới làm loạn! họ không thể làm bừa được

*** Quách Y Y là nhi nữ thứ hai của Quách tướng quân em có nhắc trong chap ' Tần Vĩnh ạ

" Quách Y Y?"

" Vâng"

Liễu Thanh vừa được tự do nàng ta liền đến làm loạn? vị Quách tiểu thư này cũng thật trọng tình nghĩa... chỉ tiếc đã nhìn nhầm người! tiếc thay một tấm lòng nghĩa hiệp!

" nếu Quách tiểu thư còn đến làm loạn để cứ lấy hợp đồng cùng bản vẽ và trang sức đã đúc cho khác nhân toàn Từ Tâm xem, cả các chi nhánh của Từ Tâm cũng phải treo tương tự, gạch tên nàng ta khỏi vị trí khách nhân của Từ Tâm, Ta sẽ cho tiểu Lục* đến giúp đệ, nàng ta còn đến phá liền tùy ý để tiểu Lục đánh đi"

*** tiểu Lục: Lục Dạ

" vâng"

" thu nhập tháng này tăng chậm nhưng vẫn còn thừa khá nhiều, phần dư vẫn như cũ ạ?"

Do thương nhân ngoại quốc mang theo nhiều mẫu vật mới lạ nên một số khách nhân vì tò mò cũng đến mua thử, một số vẫn ở lại làm khách nhân ủng hộ Từ Tâm

" trích ra cho trang viên mở rộng và xây thêm vài viện đi! phần còn dư thì như cũ"

" vâng"

.........

" không có động tĩnh?" ha~ cũng thật kiên nhẫn đi?

Nàng ung dung hỏi

" vâng, mỗi tuần đều xuất thành lấy thêm hàng hóa và trao đổi hàng hóa với ta thì không còn gì khác"

" mỗi tuần?"

" vâng"

" chi nhánh đã trải rộng khắp nước?"

" vâng, các thành đông dân có đến hơn hai chi nhánh, những vùng nghèo vẫn có một cửa hiệu nhỏ"

" không cần theo dõi họ nữa, chú ý mấy kho vũ khí cùng kho lương thực Bắc quốc đi... chắc cũng nhiều lên không ít nhỉ?"

Nàng cong môi cười lạnh, đáy mắt hiếm khi lộ vài tia thích thú

" vâng"

" nhớ cẩn trọng, có thể không cần cố! ta sẽ không rảnh đến mức nhờ Lục Dạ đến dọn xác ngươi đâu"

"... vâng!"

Khoé môi nam tử giật giật, chủ tử có thể dùng cách khác nhắc nhở hắn mà! đâu cần phải đâm thọt như thế a!!!

" khoan đã"

Nam tử vừa quay đầu liền cung kính trở lại vị trí vừa đứng hỏi

" chủ tử có việc căn dặn?"

" cầm lấy cái này... nhớ rõ không phải tình huống nguy cấp tuyệt đối không được dùng, khi dùng phải nín thở nửa nén hương*! rõ chưa?"

*** nửa nén hương: ko biết chắc ko nhưng em lấy khoảng chừng 10 phút ạ

Nàng ném cho nam tử một bình sứ nhỏ

" vâng"

Nam tử luống cuống đỡ lấy bình sứ, lần trước bình sứ nàng ném cho hắn đám tham quan kia vừa hít phải đã chết không kịp kêu! lần này không biết là thứ kinh hoàng gì đây!

" biết nhiều khó giữ mạng!"

Nàng lạnh giọng nhắc nhở

" vâ...vâng"

Nam tử lạnh sống lưng, mồ hôi tuông ra ướt đẫm lưng áo, chỉ cần hắn trầm ngâm giây lát chủ tử liền nhắc nhở những câu kỳ lạ như thế... nhưng chỉ có hắn mới hiểu rõ... chủ tử là đang nhắc nhở cho những suy nghĩ lung tung của hắn!

.../ hoàng cung_cung thái hậu/...

" cháu dâu thỉnh an người, thái hậu vạn phúc kim an"

" miễn lễ! sau này con đến thăm ta là được, không cần phải hành lễ như vậy!"

Thái hậu ôn hòa mỉm cười

" vâng! con nghe bát muội nói gần đây sức khỏe người không được tốt?"

" hahaha cái con bé ngốc ấy cứ nói linh tinh! là ta ngỏ lời lâu rồi không gặp con có chút nhớ... tiểu tinh ranh đó liền bảo lão đây già rồi nên yếu?"

" thời tiết chuyển mùa rất dễ bệnh! người nên chú ý chút sẽ tốt hơn"

Nàng vẫn ôn nhu lên tiếng khuyên thái hậu

" được được được! ta nghe con!"

" cháu dâu có làm ít bánh cho người, loại này con có cho thêm ít thảo dược vào người không cần lo ăn nhiều sẽ trướng bụng*"

*** trướng bụng: em hiểu là ăn nhiều quá bị khó tiêu nên đau bụng

" ayza! vẫn là cháu dâu con quan tâm bà già như ta"

Thái hậu lên tiếng cảm thán rồi thở dài

" người có tâm sự sao?"

Nàng dò hỏi

" cũng không có gì, cháu ta đều bận quốc sự đến tối mặt tối mũi, làm gì còn thời gian cho lão già như ta! nhớ lúc chúng còn nhỏ mỗi ngày đều quấn lấy ta... bây giờ muốn gặp cũng khó... haiz!"

Thái hậu cũng chẳng giấu mà tỏ rõ lòng mình, bà tin một ngày không xa thằng cháu liệt cơ mặt đó cũng sẽ bước vào đây thăm bà dù là tự nguyện hay bị ép buộc!

" Thái hậu! là con đã sơ suất việc này! con sẽ dành thời gian nói với vương gia một tiếng"

Như Ý từng nói trong cung nàng là người được thái hậu sủng ái nhất thì vị ngũ ca ca mặt liệt này chính là người được thái hậu bảo vệ chu toàn nhất và được sủng ái nhì! mẫu thân ngũ ca ca đáng lý là hoàng hậu nhưng vì sức ép đến từ nhà ngoại của hoàng hậu hiện tại nên chỉ có thể làm thiếp không phải thê!

Thục phi cùng An Quý phi chính là tỷ muội kết nghĩa, Thục phi vì ái nhân mà bước vào hậu cung sóng gió, chấp nhận nhường nam nhân của mình cho nữ nhân khác, hai người chính là tình yêu hai thể xác một tâm hồn.

An Quý phi vừa là tỷ muội kết nghĩa với thục phi vừa là thanh mai trúc mã với Ân Khiết hoàng đế hiện tại. Nhưng hai người chỉ xem nhau là tri kỉ mà giải bầu tâm sự cho nhau, vốn dĩ nàng không phải dính đến hoàng tộc này nhưng vì gia thế phụ thân quá lớn liền bị ép gả cho hoàng thượng kiêm thanh mai trúc mã này để câm bằng thế lực hậu cung và thế lực triều đình

Hai người vốn không có tình cảm nam nữ lại một lòng với Thục phi nên tung lời đồn An Quý phi sức khỏe không ổn định, không thể mang long tự *, An Quý phi nhận nhi tử của Thục phi làm nhi tử mình, Thục phi cũng biết rõ sự tình nên chẳng oán trách mà luôn áy náy với vị tỷ muội này

*** mang long tự: mang thai con vua

" không chừng tiểu tử đó còn chẳng nhớ nổi mặt ta! con không cần nói nhiều với tiểu tử thối đó! Con chỉ cần thường xuyên vào cung thăm ta là được!"

Vừa nhắc đến Tần Sở thái hậu lại tức giận lớn tiếng trách móc, đến câu cuối lại mỉm cười ôn nhu nhìn nàng mà thủ thỉ

" vâng"

.../ viện Trúc Lâm/...

Tần Sở: ' ắc xì... ắc xì... ắc xì '

" vương gia, người bị cảm sao?"

A Nhị thấy Tần Sở hắc hơi liên tiếp mấy lần liền lo lắng hỏi

" đồ ngốc! ngươi có thấy vương gia cảm mạo bao giờ chưa?

A Tam cốc đầu A Nhị rồi giải thích

" chắc chắn là vương phi đang nhớ vương gia nên người mới hắc hơi nhiều như vậy!"

" thật?"

Tần Sở nghi hoặc hỏi lại, đúng là trước giờ hắn chưa từng hắc hơi nhiều lần cùng lúc như vậy!

" tất nhiên rồi! chắc chắn là vương phi đang nhớ người a~"

A Tam hếch mũi đáp lại Tần Sở một cách tự tin

"... nhớ?! Lúc sáng nàng vẫn vậy... không có gì khác biệt!"

Nàng nhắc hắn sao? nhưng sáng nay gặp mặt nàng vẫn vậy mà? lạnh lùng khó gần hơn bình thường.. hắn chẳng thấy chút cảm xúc khác biệt nào trong mắt nàng ngoài một mảng lạnh lẽo

" có phải lạnh nhạt hơn bình thường không?"

A Tam hỏi Tần Sở

" ừm"

" Vương gia! chúc mừng người thành công bước đầu! vương phi chính là động lòng trước tấm chân tình của người rồi a!"

A Tam phấn khích nói. Ayza! công sức hai tháng làm quân sư tình yêu của hắn đã giúp được chủ tử nhà mình bước vào lòng ái nhân*! một cảm xúc rất chi là tự hào vì hắn đã dạy ra một đồ đệ hoàn thành xuất sắc chiến lược câu lấy nhân tâm ái nhân! hahaha

*** ái nhân: người thường hay người trong lòng, cũng có thể gọi là người yêu. Ở đây em lấy nghĩa là người trông lòng

***

tg: ha~ hay đến mức mỗi lần con gái iu của ta nghe con rể mặt liệt nói liền hận không thể cho một đấm vào mặt hắn???

A Tam: đó là phong tình! những người iu nhau không phải hay làm thế sao? thính thả nhiều cũng có ngày dính thôi

tg: ngươi nên cầu nguyện cho bản thân đừng để con gái iu của ta biết ngươi là người phía sau giật dây! không thì vào quan t.à.i nằm sẵn là vừa

A Tam: người không thể cho ta tự hào về chính mình thêm một chút sao?

tg: thật lòng khuyên ngươi một câu! tự luyến mau đầu thai! tự phụ sớm uống trà cùng diêm vương! tự hào quá mức chính là tự chôn mình!

A Tam: / đen mặt_V-ing/

***

" ta có cảm giác nàng đang lạnh nhạt với ta hơn!"

" nữ nhân chính là dễ xấu hổ! vương phi đã nói sẽ không chấp nhận thêm bất kỳ ai, bây giờ lại đi đến trước mặt người tự thừa nhận đã động lòng vì người không phải chính là tự tát mình một cái sao? liêm sỉ tự tôn chả nhẽ đem vứt? vương phi lạnh nhạt với người chắc chắn là đang trốn tránh tình cảm của mình dành cho người! người phải cố hơn nữa để vương phi chấp nhận người cũng như loại bỏ rào cản của lòng tự tôn ấy!"

" vậy sao?"

Tần Sở mơ hồ hỏi lại. Nàng là người thẳng tính, nàng sẽ không cho người khác hy vọng viễn vong nên sẽ luôn nói thật cảm nhận của mình. Mỗi lần hắn nói những lời thâm tình mà A Tam đã dạy nàng liền phũ một cách không thương tiếc... nàng thực sự động lòng sao?

" vâng"

A Tam tự tin đáp lời

A Nhị đứng một bên im lặng lắng nghe, hắn trước giờ chỉ biết nghe lệnh Tần Sở mà làm việc, chăm chỉ tập luyện ngày đem chính là mong có một ngày có thể báo đáp ơn cứu mạng về thể xác lẫn linh hồn của Tần Sở... nói hắn là một đầu gỗ chính hiệu cũng không sai biệt mấy!

..._______...

Hôm qua em nhức đầu với mệt trong người nên không thể viết tiếp để đăng ạ

Nhưng ko hỉu sao hôm nay lại viết nhiều thế...em đã viết một mạch đến khi ko nghĩ r đc gì để viết nữa hơn 3400 chữ lun!... e chia ra hai chap xem như bù cho hôm qua ko có chap mới ạ

...❤️ cảm ơn mọi người đã ủng hộ ❤️...

...(≧▽≦)...